Nghe sông, cảm núiNigel Peake ở Kyoto

Nigel đang tắm nắng bên ngoài YAMADA MPD ART CLUB, cửa hàng đồ cổ và nghệ thuật trên Phố Teramachi ở Kyoto. Hầu như ngày nào anh cũng đi hai chiếc tất khác nhau, và lựa chọn hôm nay là màu vàng và màu cam. Chiếc quần vải nhung kẻ anh mặc ấy là món đồ cũ yêu thích từ UNIQLO. Anh thích mặc chúng khi ở vườn nhà. Sở thích diện trang phục sặc sỡ của Nigel phù hợp với sự sống động trong tác phẩm nghệ thuật của anh.

Sử dụng bút nhiều màu, anh vẽ từng đường chính xác liên tiếp nhau, tràn ngập đam mê. Chủ đề anh chọn có thể là bất cứ gì anh tình cờ gặp trong cuộc sống hàng ngày. Sinh ra ở Bắc Ireland, họa sĩ Nigel Peake thổi hồn mình qua nét vẽ, ghi lại những bí ẩn từ khoảnh khắc.

Nigel Peake

Họa sĩ

Sinh năm 1981 tại Bắc Ireland. Là người mê chơi mộc cầu suốt thời niên thiếu, Nigel theo học kiến trúc tại Đại học Edinburgh ở Scotland. Sống ở Bắc Ireland, anh đã trưng bày tranh và bản in thạch bản khắp thế giới, với hơn sáu mươi bộ sưu tập mang tên mình. Tranh bìa cho ấn phẩm kỳ này giới thiệu góc nhìn của Nigel về Kyoto.

Nigel biến cuộc sống hàng ngày thành nghệ thuật ra sao?

Vẽ là thấy. Thay vì vẽ, một số người chụp lại hình ảnh, trong khi những người khác viết. Một cách khác để nắm bắt sự vật là giữ nó trong tay hoặc đứng gần bên, quan sát thật chi tiết. Điều mà ta gọi là "thấy" là cách đến gần hơn đặc tính của chủ đề. Sự nắm bắt đó đến từ nhiều dạng thức. Nghệ sĩ người Bắc Ireland Nigel Peake đã dành hai tuần khám phá Kyoto, sử dụng hội họa là phương pháp thu thập chi tiết đời sống thường ngày, giữ lại những nét tinh tế của chúng.

"Nghệ thuật là một từ to tát. Đối với tôi... nghệ thuật phi nghệ thuật thật đẹp. Nó có thể là thứ gì đó đơn giản như khi cắt một miếng táo. Đó là hành động thật khiêm cung, một điều mọi người chúng ta đều làm, nhưng có lẽ tất cả chúng ta đều cắt táo theo cách khác nhau, tùy vào bàn tay, dao và táo. Mọi thứ đều có thể được gọi là nghệ thuật, dù không phải thứ gì cũng đạt chuẩn là nghệ thuật với mọi người. Đó là hành động trân trọng và nhận thức một điều gì đó, và tôi thích ra quyết định trong quá trình này. Khi tôi thấy một điều gì đó, tôi dành thời gian để quan sát chăm chút và đôi khi chụp ảnh hoặc phác thảo đơn giản. Tôi có ý định thử và ghi lại khoảnh khắc dù đó có thể chỉ là những điều rất bình thường.

Một ngày khác, tôi thấy tấm biển hiệu công ty điện trên một cửa sập. Không muốn đi qua mất, tôi chụp một tấm ảnh. Trời mưa, tôi đang cầm theo vali và không có dù nhưng tôi vẫn dừng lại. Tôi không rõ điều gì thôi thúc mình dừng lại. Nhưng tôi cảm thấy điều gì đó, vì vậy tôi lắng nghe. Tôi không nghĩ cần phải tìm ra lý do. Trong chuyến đi đến Kamakura, tôi ngồi xem người lướt sóng trên sóng biển và cảm thấy như bị thôi miên. Đôi khi tôi bị cuốn hút vì cách mọi vật chuyển động. Tôi dành ba năm đi bộ qua lại một con đường thôn quê mà không ghé qua tiệm sách, cửa hàng băng đĩa hay bảo tàng nào, vậy mà mỗi ngày tôi đều thấy điều mới mẻ. Nó có thể đến trong hình dạng cánh đồng hoặc một cái cây, hay một cái bóng khiến tôi liên tưởng đến Ellsworth Kelly. Hình dạng và màu sắc của nó làm tôi nghĩ về cách ông chuyển tải thế giới vào tác phẩm."

Chợ đồ cổ Tenjin họp ngày 25 hàng tháng tại đền Kitano Tenmangu. Nigel lục tìm vải cũ và vật dụng cũ. Anh mua một chiếc cốc gốm nhỏ từ Kobutsu Itaru, cửa hàng ở Shiga.

YAMADA MPD ART CLUB

Say mê các tác phẩm của nghệ sĩ gốm Kanjiro Kawai và bị ảnh hưởng bởi ý tưởng từ trào lưu Nghệ thuật Thủ công Dân gian, được Soetsu Yanagi ủng hộ, cặp đôi trẻ Naoto và Chiaki Yamada mở cửa hàng năm 2021. Các kệ sắp xếp trang nghiêm nhiều tác phẩm tuyệt đẹp từ các nghệ sĩ như Kanjiro Kawai, Shoji Hamada, Tatsuzo Shimaoka, và Kenji Funaki.

22 Fujiki-cho, Teramachidori Takeyamachi Agaru, Nakagyo-ku, Kyoto, Japan GIỜ MỞ CỬA Thứ Năm - Thứ Hai 11:30-18:00

yamadampdartclub.com

Từ phong cảnh nông thôn nơi quê hương Bắc Ireland đến những tạo tác đô thị tuyệt vời như New York, nghệ thuật của Nigel tôn vinh tương tác giữa thiên nhiên và phố thị. Anh nói anh thích Kyoto vì sự gần gũi của nơi này với thiên nhiên và cách thành phố hòa quyện tự nhiên vào dãy núi.

Tôi thực sự thích ngắm dãy núi quanh Kyoto, thích đi qua những con đường kết thúc bằng tầm nhìn đến núi. Cách các dãy nhà trở thành cảnh quan. Tôi thích đi bộ ngẫu hứng, nhờ vậy đôi khi lạc lối trên đường và phát hiện ra điều mới mẻ. Hoặc tìm thấy điều quen thuộc từ những nơi khác nhau. Tôi cũng yêu thích đạp xe. Bạn ngồi cao hơn một chút và vì vậy có sự chuyển đổi trong cách ngắm nhìn vạn vật. Với đi bộ và đạp xe, bạn có thể dừng chân bất cứ khi nào bạn muốn. Nếu bạn muốn dừng xe taxi mỗi khi thấy gì đó hay, bác tài hẳn sẽ nhanh chóng phát chán!

Hanamachi ở Tokyo. Đẹp như bóng cây và mảng xanh, Nigel dừng lại chụp vài bức ảnh nắp cống. Sổ ký họa của anh là đường dẫn đến thế giới sáng tạo.

Tôi đã vẽ phác thảo từ khi biết nhớ. Nhìn lại, tôi nhận ra mình đã vẽ những nơi yên lặng hoặc vật thể ở dạng thức này hoặc dạng thức khác suốt thời gian đó.

Cùng với vẽ tranh, tôi cũng thích viết. Tôi thấy thật đẹp khi trong tiếng Nhật từ "vẽ" và "viết" cùng phát âm là "kaku". Điều này có thể tạo ra chút hiểu lầm dễ chịu, cảm giác tự do trong cách khám phá sự vật. Tôi viết một cái cây. Tôi vẽ âm thanh. Yếu tố này cho thấy sự vật có thể tạo ra khoảng trống và không gian cho những điều khác bước vào.

Đôi khi tôi tự hỏi liệu có phải tôi vẽ chỉ để níu giữ ký ức. Như tranh bìa ấn phẩm này chẳng hạn. Đó là cảm giác của tôi về Kyoto trong chuyến này. Nhưng mọi người đổi thay khi thời gian qua đi. Sau này, tôi có thể sẽ cắt hoặc dán che đi một phần tác phẩm. Xóa bỏ cũng là điều đẹp. Có một nhạc sĩ tôi thích, khi sáng tác ông cắt các nốt nhạc từ một phần bản chép nhạc và dán lên giấy trắng để tạo khoảng trống cho điều gì đó xảy ra. Tạo không gian trống là một nghệ thuật. Vườn thiền Nhật Bản là minh họa đẹp đẽ cho điều này.

Nigel có ba anh trai và một em gái. Anh là con kế út trong gia đình và là người duy nhất vẽ. Cha anh thích sách, mẹ anh yêu hoa. Cả hai người đều yêu khu vườn; mỗi khi Nigel gọi về nhà, thường sẽ có một người đang làm việc trong vườn. Nigel cũng có một khu vườn nhỏ.

"Gần đây tôi bắt đầu làm một khu vườn gần biển. Thực ra cũng như vẽ tranh vậy. Sắp xếp cây hoặc hoa theo hàng giống như vẽ đường nét lên giấy. Đó là sự phân chia không gian. Vườn cây khiến ta nhìn thời gian khác đi; có sự chậm rãi và cảm giác xa xôi trong đó cực kỳ thú vị. Âm nhạc là sở thích khác của tôi. Tôi rất thích nhạc ambient từ thập niên 1980. Tôi thường nghe nhạc khi làm việc.
Cùng với vài bản nhạc jazz hoặc nhạc điện tử từ nhiều nơi khác nhau. Nghe một bản nhạc như hiện diện trong không gian đó. Tôi hơi ngần ngại khi nói mình có chơi guitar (dù tôi không chơi giỏi) nhưng đôi khi tôi thích xem phim câm, chỉ có phụ đề và tôi thử tạo ra âm thanh bằng đàn guitar.

Tôi thường sử dụng bút chì Mitsubishi và bút mực Pilot cùng với các loại bút chì từ Thụy Sỹ. Hộp bút chì của tôi như tập bản đồ về những nơi tôi đi qua. Chúng là công cụ của tôi. Nếu tôi không vẽ thứ tôi thấy, tôi không thể hy vọng sẽ hiểu chúng. Tôi vẽ những điều thoát ra từ sự hiểu biết của mình. Chỉ bằng cách dừng lại, lắng nghe và vẽ tôi mới có thể bắt đầu hiểu biết. Tôi hiện diện từ những điều mình không hiểu. Đó là lý do tôi vẽ. Tìm ra điều bạn thích và điều không thích là một phần trong quá trình khám phá mỗi ngày, nhưng tôi nhận ra tất cả rồi sẽ mãi là điều bí ẩn."

Tôi có một tác phẩm của Nigel treo trong phòng khách, xuất hiện nổi bật. Một nhắc nhở hàng ngày về niềm yêu sống. Nghệ thuật tạo ra những cảm thức khác nhau cho mỗi người, nhưng nếu điều đó khiến mỗi ngày của bạn dễ chịu hơn, đó là rất nhiều. Giờ đây, nếu điều gì đó cản trở tôi trên đường, tôi muốn mang nó theo bên mình. Tác phẩm của Nigel gợi ta nhớ rằng những chi tiết bé nhỏ thường ngày kết thành cảnh quan hùng vĩ.

Nigel bắt đầu mỗi bức họa với đường viền trắng đen. Khi anh thêm màu, anh tháo bỏ các phần không thích và dán chồng lên bằng mẩu giấy mới. Ở bước bốn, anh thêm vào các nét hoàn chỉnh, cho ra kết quả gần giống với tranh bìa của số này. Màu sắc đến với anh từ bước trắng đen khởi đầu.

Cửa hàng tầng hầm Rokuyosha

Quán cà phê này là chút khí lành. Osamu Okuno, chủ tiệm, đã bắt đầu rang xay cà phê từ năm 1985. Ông có bán hai loại pha trộn cùng với cà phê của khách từ nhiều nơi trên thế giới. Nigel thích một loại pha từ đây với bánh donut nhà làm.

40 Daikoku-cho, Kawaramachi Sanjo Kudaru,
Nakagyo-ku, Kyoto, Japan GIỜ MỞ CỬA Thứ Năm - Thứ Ba 12:00-23:00

rokuyosha-coffee.com

Áo Khoác Kiểu Sơ Mi Dáng Rộng (Vải Jersey)

Áo Sơ Mi Extra Fine Cotton Dài Tay

AIRism Cotton Áo Thun Cổ Tròn Dáng Rộng

Tất Nhiều Màu

Vẽ là thấy. Thay vì vẽ, một số người chụp lại hình ảnh, trong khi những người khác viết. Một cách khác để nắm bắt sự vật là giữ nó trong tay hoặc đứng gần bên, quan sát thật chi tiết. Điều mà ta gọi là "thấy" là cách đến gần hơn đặc tính của chủ đề. Sự nắm bắt đó đến từ nhiều dạng thức. Nghệ sĩ người Bắc Ireland Nigel Peake đã dành hai tuần khám phá Kyoto, sử dụng hội họa là phương pháp thu thập chi tiết đời sống thường ngày, giữ lại những nét tinh tế của chúng.

"Nghệ thuật là một từ to tát. Đối với tôi... nghệ thuật phi nghệ thuật thật đẹp. Nó có thể là thứ gì đó đơn giản như khi cắt một miếng táo. Đó là hành động thật khiêm cung, một điều mọi người chúng ta đều làm, nhưng có lẽ tất cả chúng ta đều cắt táo theo cách khác nhau, tùy vào bàn tay, dao và táo. Mọi thứ đều có thể được gọi là nghệ thuật, dù không phải thứ gì cũng đạt chuẩn là nghệ thuật với mọi người. Đó là hành động trân trọng và nhận thức một điều gì đó, và tôi thích ra quyết định trong quá trình này. Khi tôi thấy một điều gì đó, tôi dành thời gian để quan sát chăm chút và đôi khi chụp ảnh hoặc phác thảo đơn giản.

Tôi có ý định thử và ghi lại khoảnh khắc dù đó có thể chỉ là những điều rất bình thường. Một ngày khác, tôi thấy tấm biển hiệu công ty điện trên một cửa sập. Không muốn đi qua mất, tôi chụp một tấm ảnh. Trời mưa, tôi đang cầm theo vali và không có dù nhưng tôi vẫn dừng lại. Tôi không rõ điều gì thôi thúc mình dừng lại. Nhưng tôi cảm thấy điều gì đó, vì vậy tôi lắng nghe. Tôi không nghĩ cần phải tìm ra lý do. Trong chuyến đi đến Kamakura, tôi ngồi xem người lướt sóng trên sóng biển và cảm thấy như bị thôi miên. Đôi khi tôi bị cuốn hút vì cách mọi vật chuyển động. Tôi dành ba năm đi bộ qua lại một con đường thôn quê mà không ghé qua tiệm sách, cửa hàng băng đĩa hay bảo tàng nào, vậy mà mỗi ngày tôi đều thấy điều mới mẻ. Nó có thể đến trong hình dạng cánh đồng hoặc một cái cây, hay một cái bóng khiến tôi liên tưởng đến Ellsworth Kelly. Hình dạng và màu sắc của nó làm tôi nghĩ về cách ông chuyển tải thế giới vào tác phẩm."

Chợ đồ cổ Tenjin họp ngày 25 hàng tháng tại đền Kitano Tenmangu. Nigel lục tìm vải cũ và vật dụng cũ. Anh mua một chiếc cốc gốm nhỏ từ Kobutsu Itaru, cửa hàng ở Shiga.

YAMADA MPD ART CLUB

Say mê các tác phẩm của nghệ sĩ gốm Kanjiro Kawai và bị ảnh hưởng bởi ý tưởng từ trào lưu Nghệ thuật Thủ công Dân gian, được Soetsu Yanagi ủng hộ, cặp đôi trẻ Naoto và Chiaki Yamada mở cửa hàng năm 2021. Các kệ sắp xếp trang nghiêm nhiều tác phẩm tuyệt đẹp từ các nghệ sĩ như Kanjiro Kawai, Shoji Hamada, Tatsuzo Shimaoka, và Kenji Funaki.

22 Fujiki-cho, Teramachidori Takeyamachi Agaru, Nakagyo-ku, Kyoto, Japan GIỜ MỞ CỬA Thứ Năm - Thứ Hai 11:30-18:00

yamadampdartclub.com

Hanamachi ở Tokyo. Đẹp như bóng cây và mảng xanh, Nigel dừng lại chụp vài bức ảnh nắp cống. Sổ ký họa của anh là đường dẫn đến thế giới sáng tạo.

Từ phong cảnh nông thôn nơi quê hương Bắc Ireland đến những tạo tác đô thị tuyệt vời như New York, nghệ thuật của Nigel tôn vinh tương tác giữa thiên nhiên và phố thị. Anh nói anh thích Kyoto vì sự gần gũi của nơi này với thiên nhiên và cách thành phố hòa quyện tự nhiên vào dãy núi.

Tôi thực sự thích ngắm dãy núi quanh Kyoto, thích đi qua những con đường kết thúc bằng tầm nhìn đến núi. Cách các dãy nhà trở thành cảnh quan. Tôi thích đi bộ ngẫu hứng, nhờ vậy đôi khi lạc lối trên đường và phát hiện ra điều mới mẻ. Hoặc tìm thấy điều quen thuộc từ những nơi khác nhau. Tôi cũng yêu thích đạp xe. Bạn ngồi cao hơn một chút và vì vậy có sự chuyển đổi trong cách ngắm nhìn vạn vật. Với đi bộ và đạp xe, bạn có thể dừng chân bất cứ khi nào bạn muốn. Nếu bạn muốn dừng xe taxi mỗi khi thấy gì đó hay, bác tài hẳn sẽ nhanh chóng phát chán!

Tôi đã vẽ phác thảo từ khi biết nhớ. Nhìn lại, tôi nhận ra mình đã vẽ những nơi yên lặng hoặc vật thể ở dạng thức này hoặc dạng thức khác suốt thời gian đó.Cùng với vẽ tranh, tôi cũng thích viết. Tôi thấy thật đẹp khi trong tiếng Nhật từ "vẽ" và "viết" cùng phát âm là "kaku". Điều này có thể tạo ra chút hiểu lầm dễ chịu, cảm giác tự do trong cách khám phá sự vật. Tôi viết một cái cây. Tôi vẽ âm thanh. Yếu tố này cho thấy sự vật có thể tạo ra khoảng trống và không gian cho những điều khác bước vào.

Đôi khi tôi tự hỏi liệu có phải tôi vẽ chỉ để níu giữ ký ức. Như tranh bìa ấn phẩm này chẳng hạn. Đó là cảm giác của tôi về Kyoto trong chuyến này. Nhưng mọi người đổi thay khi thời gian qua đi. Sau này, tôi có thể sẽ cắt hoặc dán che đi một phần tác phẩm. Xóa bỏ cũng là điều đẹp. Có một nhạc sĩ tôi thích, khi sáng tác ông cắt các nốt nhạc từ một phần bản chép nhạc và dán lên giấy trắng để tạo khoảng trống cho điều gì đó xảy ra. Tạo không gian trống là một nghệ thuật. Vườn thiền Nhật Bản là minh họa đẹp đẽ cho điều này.

"Gần đây tôi bắt đầu làm một khu vườn gần biển. Thực ra cũng như vẽ tranh vậy. Sắp xếp cây hoặc hoa theo hàng giống như vẽ đường nét lên giấy. Đó là sự phân chia không gian. Vườn cây khiến ta nhìn thời gian khác đi; có sự chậm rãi và cảm giác xa xôi trong đó cực kỳ thú vị. Âm nhạc là sở thích khác của tôi. Tôi rất thích nhạc ambient từ thập niên 1980. Tôi thường nghe nhạc khi làm việc.
Cùng với vài bản nhạc jazz hoặc nhạc điện tử từ nhiều nơi khác nhau. Nghe một bản nhạc như hiện diện trong không gian đó. Tôi hơi ngần ngại khi nói mình có chơi guitar (dù tôi không chơi giỏi) nhưng đôi khi tôi thích xem phim câm, chỉ có phụ đề và tôi thử tạo ra âm thanh bằng đàn guitar.
Tôi thường sử dụng bút chì Mitsubishi và bút mực Pilot cùng với các loại bút chì từ Thụy Sỹ. Hộp bút chì của tôi như tập bản đồ về những nơi tôi đi qua. Chúng là công cụ của tôi. Nếu tôi không vẽ thứ tôi thấy, tôi không thể hy vọng sẽ hiểu chúng.

Tôi vẽ những điều thoát ra từ sự hiểu biết của mình. Chỉ bằng cách dừng lại, lắng nghe và vẽ tôi mới có thể bắt đầu hiểu biết. Tôi hiện diện từ những điều mình không hiểu. Đó là lý do tôi vẽ. Tìm ra điều bạn thích và điều không thích là một phần trong quá trình khám phá mỗi ngày, nhưng tôi nhận ra tất cả rồi sẽ mãi là điều bí ẩn."

Tôi có một tác phẩm của Nigel treo trong phòng khách, xuất hiện nổi bật. Một nhắc nhở hàng ngày về niềm yêu sống. Nghệ thuật tạo ra những cảm thức khác nhau cho mỗi người, nhưng nếu điều đó khiến mỗi ngày của bạn dễ chịu hơn, đó là rất nhiều. Giờ đây, nếu điều gì đó cản trở tôi trên đường, tôi muốn mang nó theo bên mình. Tác phẩm của Nigel gợi ta nhớ rằng những chi tiết bé nhỏ thường ngày kết thành cảnh quan hùng vĩ.

Nigel bắt đầu mỗi bức họa với đường viền trắng đen. Khi anh thêm màu, anh tháo bỏ các phần không thích và dán chồng lên bằng mẩu giấy mới. Ở bước bốn, anh thêm vào các nét hoàn chỉnh, cho ra kết quả gần giống với tranh bìa của số này. Màu sắc đến với anh từ bước trắng đen khởi đầu.

Cửa hàng tầng hầm Rokuyosha

Quán cà phê này là chút khí lành. Osamu Okuno, chủ tiệm, đã bắt đầu rang xay cà phê từ năm 1985. Ông có bán hai loại pha trộn cùng với cà phê của khách từ nhiều nơi trên thế giới. Nigel thích một loại pha từ đây với bánh donut nhà làm.

40 Daikoku-cho, Kawaramachi Sanjo Kudaru,
Nakagyo-ku, Kyoto, Japan GIỜ MỞ CỬA Thứ Năm - Thứ Ba 12:00-23:00

rokuyosha-coffee.com

Áo Khoác Kiểu Sơ Mi Dáng Rộng (Vải Jersey) , Áo Sơ Mi Extra Fine Cotton Dài Tay , AIRism Cotton Áo Thun Cổ Tròn Dáng Rộng , Tất Nhiều Màu

『IN THE CITY』

Tiếp nối từ quyển IN THE WILDS , là tác phẩm Nigel vẽ cảnh quan ở quê nhà Bắc Ireland, tác phẩm ghi lại trải nghiệm tuyệt vời ở thành phố lớn. Qua các bức vẽ, anh chuyển biến quang cảnh thành ký ức.

『BLINKING』

Tác phẩm mới nhất của anh, blinking , kết hợp tranh vẽ từ 5 khu vườn ở Kyoto với mô tả âm thanh từ nơi đó. Ký họa của anh trân trọng không gian trống trong những khu vườn truyền thống.

Tiểu sử
1981
Sinh ra ở Hạt County Down, Bắc Ireland.
1996
Trải nghiệm hình thành đầu tiên với âm nhạc.
2005
Tốt nghiệp trường kiến trúc ở Edinburgh, Scotland.
2005
Dự án đầu tiên sản xuất tác phẩm cho album nhạc của Coldcut tên Sound Mirror.
2007
Quyển sách đầu tiên SHEDS do Analogue Books xuất bản.
2011
IN THE WILDS, ký họa quan sát về đời sống thôn quê, Princeton Architectural Press xuất bản.
2012
Chuyển đến sống ở Thụy Sỹ để dạy kiến trúc tại EPLF, Lausanne.
2013
Triển lãm cá nhân In the Dark tại Colette, Paris.
2014
IN THE CITY, một tác phẩm rực rỡ về cảnh quan phố thị, do Princeton Architectural Press xuất bản.
2017
Triển lãm RETURN tổ chức ở Tokyo nhân dịp bản in thạch bản được tung ra.
2020
Chuyển nơi làm việc về Ireland. Mở phòng tranh gần biển và bắt đầu cuộc sống trồng cây trong vườn.
2022
Ra mắt blinking loạt tác phẩm vẽ về năm khu vườn ở Kyoto.

Ảnh Kazufumi ShimoyashikiBiên tập & Nội dung Tamio OgasawaraCộng tác Akemi KoyamaBiên dịch Matt Schultz

Chia Sẻ Trang